Tôi làm công việc đồi bại và làm băng hoại cả một thế hệ?

Chính xác hơn đó là: “Bộ thiếu việc rồi hay sao mà đi làm cái công việc đồi bại và làm băng hoại cả một thế hệ này?” Đó là lời của một người bạn tiến sĩ của tôi phản ứng trước việc tôi giới thiệu cơ hội kinh doanh Nu Skin cho cô ấy. Khi nghe như vậy tôi cực kỳ sốc, chưa bao giờ tôi gặp phải một lời từ chối tiêu cực và nặng nề đến như vậy. Và buồn hơn khi nó xuất phát từ người bạn thân của mình. Nhưng khi về nhà tôi lại phá lên cười vì thực chất lúc trước tôi cũng vậy thôi, nghĩ Nu Skin là lừa đảo, cấm vợ không được làm. Chung quy cũng là vì chưa hiểu, hoặc chưa tìm hiểu đúng cách và muốn tốt cho đối phương.

Trước khi biết đến Nu Skin, tôi đã làm nail được 10 năm. Cuộc sống không vương giả nhưng cũng không thiếu thốn điều gì. Ngày nào cũng như ngày nào, sáng dậy cả nhà cùng nhau ăn sáng trò chuyện được tầm một tiếng thì tôi và Uyên thay phiên nhau, người đến tiệm sớm để mở cửa, người thì sau khi đưa con đi học đến sau, rồi cùng ngồi cặm cụi dũa dũa sơn sơn. Khách hàng ra vô liên tục nên chúng tôi không có giờ ăn trưa cố định, rảnh tay khi nào là chạy vào xúc vội vài miếng cơm, có khi cũng bỏ luôn. Chiều xuống là phải phóng xe chạy đi đón con về tiệm, rồi đến tối cả gia đình cùng nhau đóng cửa về nhà ăn tối qua loa xong đi ngủ. Cuộc sống có vẻ tất bật nhưng vợ chồng chúng tôi cảm thấy thế là đủ, dù gì thì thời gian cả nhà bên nhau vẫn khá nhiều. Một hôm tôi cũng đón con về tiệm chơi như mọi ngày, không quên quăng cho cu cậu cái ipad để chơi cho đỡ buồn rồi lại bắt tay vào làm việc, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa con và một bà khách Tây. Bà ấy hỏi sau này lớn lên con muốn làm gì, thì thằng nhóc nói chỉ muốn làm nail thôi. Tôi đang làm thì giật mình, hoá ra thế giới của con chỉ có tiệm nail thôi. Ừ thì đúng vậy mà! Bởi trừ lúc đi ngủ và đi học ra thì hầu hết thời gian còn lại trong ngày của con đều ở tiệm nail. Dù hai vợ chồng tôi cũng có nghỉ một ngày cuối tuần nhưng cũng toàn phải lo dọn dẹp, giặt giũ, chợ búa, nếu đi ra ngoài thì cũng là đến ngân hàng hay đi công việc, không hề có thời gian để thực sự trò chuyện cùng con và cho con đi tiếp xúc, khám phá thế giới bên ngoài. Không muốn con phát triển mà thiếu thốn sự hỗ trợ và dẫn dắt đúng hướng của cha mẹ nên tôi bàn với vợ tìm cách kiếm thêm thu nhập thụ động, từ đó có thể nghỉ nhiều ngày hơn mỗi tuần cùng với con. Chúng tôi quyết định vay ngân hàng, mua lại hai ngôi nhà cũ và sửa sang lại rồi cho thuê. Tiền kiếm được từ việc cho thuê khi trừ đi các khoản trả nợ ngân hàng và thuế đất cũng đủ cho một trong hai chúng tôi mỗi tuần nghỉ thêm một ngày để dành cho con. Mọi việc tạm thời êm đẹp cho đến một năm chính phủ kiểm tra khai thuế tiệm nail rất gắt gao, tiệm chúng tôi phải nộp một khoản phạt rất lớn. Vừa nợ tiền nhà băng, vừa phải nộp phạt, miếng thịt bò đối với túi tiền của chúng tôi lúc đó trở nên thật đắt đỏ dù giá của nó vẫn vậy. Khi nhìn lại những phương tiện kiếm tiền hiện tại, hai vợ chồng thở dài và bất lực bởi cảm giác nếu một trong hai mà có chuyện gì thì gia đình khó có thể chống chọi và vượt qua được.

Năm 2011, Uyên tình cờ biết chú Dean qua Facebook. Thấy chú có những bài nói rất hay, Uyên rất thích. Uyên có hỏi thì biết vợ chồng chú kinh doanh Nu Skin và thử sử dụng thử một số sản phẩm. Sau một hai tháng thì chứng đau nửa đầu của Uyên giảm đi rất nhiều. Cô chú cũng không thuyết phục gì mà chỉ nói rằng “Uyên sử dụng sản phẩm có hiệu quả vậy thì sao không đi chia sẻ?” Ban đầu tôi là người phản đối vợ làm Nu Skin nhất, còn nói “Em có làm thì làm ít ít thôi chứ lỡ có bị lừa thì cũng bị lừa ít”. Vậy mà bà xã còn in tài liệu ra xem tối ngày, lúc nào cũng chăm chăm điện thoại xem video, đến lúc ăn cơm cũng không ngoại lệ. Tôi lúc ấy vẫn còn gia trưởng nên giận phát điên lên, bắt Uyên phải chọn giữa tôi và Nu Skin lừa đảo. Uyên vừa khóc vừa bảo “Nếu vậy thì sao anh không thử tìm hiểu đi, xem lừa đảo thế nào”. Tôi chìa kết quả tìm kiếm từ khoá “Nu Skin lừa đảo” cho vợ xem thì cô ấy chề môi: “anh tìm lừa đảo thì ra lừa đảo đúng rồi”. Tôi thấy cũng đúng nên tìm từ khoá khác trung lập và khách quan hơn. Trong các chuỗi thông tin, tôi thấy các video chú Dean rất thu hút. Thường thì những người làm đa cấp cứ tập trung vào kiếm tiền, nhưng chú thì rất khác. Theo chú thì phải không ngừng là phải hoàn thiện bản thân, giàu có trong cách sống mới là quan trọng. Sau lần đó tôi cũng ậm ừ để Uyên làm, nhưng vẫn không tin rằng đây là cơ hội triệu đô. Một thời gian sau khi tôi đang về Việt Nam thăm gia đình thì Uyên báo Cô chú cũng sắp về và muốn gặp trực tiếp mình. Tôi vui lắm! Vui vì sắp có dịp ba mặt một lời, đấu khẩu tới cùng với mấy người này. Ai ngờ đâu tôi lại bị cái tầm của chú Dean khuất phục hoàn toàn. Tôi nhận ra được cuộc sống mình đang nhạt nhẽo như thế nào, đang thiếu thốn những gì, cần làm gì để có được những giá trị cuộc sống đích thực. Tôi quyết định cùng Uyên làm Nu Skin. Tôi không hẳn nghĩ mình có thể thành công lỗi lạc tại đây, nhưng được đi theo học và làm việc cùng một người có tầm vóc như chú, cũng như ở trong một môi trường văn minh, có nhiều anh chị em chân thành hỗ trợ lẫn nhau cùng phát triển thì tại sao không?

Hai vợ chồng cứ dùng sản phẩm rồi bán trong tiệm nail, chia sẻ bạn bè. Chẳng hiểu phương pháp trả tiền như thế nào nhưng cũng lên đc Executive. Mãi đến năm 2013, chúng tôi có em bé thứ hai nên càng cần dành nhiều thời gian cho con, nhưng lúc đó Nu Skin vẫn chưa có bứt phá. Chúng tôi quyết định bán tiệm và đi làm thợ để có thể linh động thời gian hơn, lấy tiền làm Nu Skin để bù lại khoản chênh lệch khi còn làm chủ. Nhưng thực chất hai vợ chồng cũng đã dành một năm đầu nghỉ ở nhà chỉ để chăm con và làm Nu Skin nhưng hệ thống vẫn cứ ì ạch, không phát triển. Thử mạnh dạn gõ cửa chia sẻ từng tiệm nail thì ngoài bị tưởng đi xin việc thì cũng không được gì hơn. Khi về Việt Nam giới thiệu với những người bạn thân thì không chỉ bị mắng làm công việc đồi bại, băng hoại một thế hệ như tiêu đề mà còn bị Hà Lam doạ đánh: “Tao là tao thù đa cấp 10 năm nay rồi, giờ mà tao gặp thằng nào nói dai là tao đấm.”  Thấy bản thân cũng chịu khó học chỗ này chỗ kia, thấy ai làm gì thì mình làm đó nhưng nhiều năm không ra kết quả Uyên đành quay lại hỏi cô chú muốn thành công thì phải làm gì? Chúng tôi nhớ như in tin nhắn của cô Dung: “Dùng sản phẩm, chia sẻ cho người khác, tìm những người giống mình và không bao giờ bỏ cuộc”. Chúng tôi đành phải quay về những bước căn bản như thế cũng như bắt đầu làm nail lại để kiếm tiền.

Có những khoảnh khắc khó khăn, thấy bản thân đã theo Nu Skin từ lâu nhưng chưa đạt được gì lớn lao. Những người bạn, những người anh em mình trao cơ hội cũng chưa ai thành công nên tôi càng không dám chia sẻ với người mới, sợ mình là kẻ “băng hoại cả một thế hệ” thật, trong đó có cả Minh – em họ của tôi. Nhưng cũng nhờ Minh mà tôi lại có niềm tin vào con đường này mà bước tiếp. Minh lúc đó tuy không làm ra kết quả nhưng ít nhất vẫn tốt hơn con người của Minh khi còn bên Mỹ: sống không có mục tiêu, mục đích, không biết chăm sóc bản thân, nói năng vô duyên, ngồi chơi game cả ngày, khi nào hết tiền thì mới chịu xách mông lên đi làm, làm sơ sơ đủ tiền rồi về chơi tiếp, cuộc sống chỉ có bấy nhiêu. Còn bây giờ thì ít nhất về tư duy, cách sống, cách suy nghĩ của Minh đều thay đổi, và tôi tin rằng khi những điều đó thay đổi thì thì mọi việc chắc chắn sẽ tốt lên, không sớm thì muộn. Thôi thì mình lại kiên trì và hoàn thiện bản thân mỗi ngày. Bản thân tôi trước đây có thể nói là ích kỷ, bất cần đời, cố chấp và dễ nóng giận, có ai lái xe vượt ẩu qua mặt thì tôi sẵn sàng gân cổ lên chửi, thậm chí nhiều lúc vì bảo vệ quan điểm của mình mà còn nói những lời làm Uyên tổn thương. Từ khi vào Nu Skin thì tính cộc cằn, gia trưởng, và nóng tính của tôi bớt đi nhiều, chắc Uyên là người hiểu rõ nhất. Đặc biệt là giờ đây tôi sống có trách nhiệm hơn rất nhiều. Có trách nhiệm với gia đình, với đồng đội, và có trách nhiệm với mọi hành động của mình, luôn tìm cách khắc phục và tốt lên mỗi ngày mà không đổ lỗi. Tôi kiên trì với việc hoàn thiện mình mỗi ngày và cuối cùng cũng đã thấy được ánh sáng phía cuối đường hầm. Năm 2017, hai vợ chồng tôi cùng nhiều anh chị em khác áp dụng Social Selling thì hệ thống phát triển rất nhanh. Thay vì phải mất tiền ra café để chia sẻ cho một số ít người thì mình có thể sử dụng mạng xã hội để gửi thông điệp với nội dung được chuẩn bị kỹ càng và truyền đi nhanh chóng và rộng khắp hơn. Hiện giờ chúng tôi đang là Emerald và đã đạt được mức tài chính nhỉnh hơn lúc còn kinh doanh tiệm nail.

Từ năm ngoái, hai vợ chồng cũng đã ngừng hẳn công việc làm nail, không cần phải cho con đến trường học rồi tất tưởi chạy đi làm mỗi sáng, mà có thể ung dung ra tiệm café hoặc ra bãi biển ngâm chân, vừa nghe tiếng sóng vừa làm việc, rồi sau đó về nhà ăn một bữa trưa chất lượng. Chúng tôi vui biết bao nhiêu khi không còn phải tiếp xúc hoá chất hay chịu đựng những cơn đau tay nhức cổ do làm việc trong một tư thế quá lâu. Đặc biệt là thời gian dành cho con nhiều hơn vô kể. Chỉ trong vòng một năm nay chúng tôi mới biết đến việc tận hưởng những niềm vui nhỏ nhặt với con như cùng nhau đưa con đến trường mà không phải phân công, chứng kiến những câu nói ngây ngô của các con khi học được điều gì đó mới lạ…

“Tiền không phải là giá trị duy nhất, giá trị cuộc sống mới là quan trọng”. Đó là câu nói ngày ấy chú Dean đã nói với tôi mà bây giờ tôi mới thực sự thấm thía. Nhìn thấy gia đình, ông bà, cha mẹ, con cái ai nấy đều vui vẻ, khoẻ mạnh nhờ những sản phẩm tuyệt vời, bạn bè thì có mặt ở khắp nơi, đi đến đâu cũng được yêu quý, được nghe những lời cảm ơn: “Cảm ơn anh vì đã làm Nu Skin và chia sẻ cho em”, “Nhờ anh làm Nu Skin mà chồng em không nhậu nhẹt nữa”… Những niềm vui đó đối với tôi còn to lớn và kéo dài hơn cả việc có được một ngôi nhà mới. À, tính ra thì tất cả những lời cảm ơn đều nên dành cho Uyên mới phải. Cảm ơn em vì đã không dễ bị khuất phục, để tất cả chúng ta có được ngày hôm nay.