Tại thời điểm gặp Nu Skin, tôi là một bà già 32 tuổi
Tính đến năm 2013 tôi đã có 13 năm kinh nghiệm kinh doanh cửa hàng thực phẩm tại một ngôi làng ở Séc. Cửa hàng của tôi là lớn nhất vùng, nhờ vậy mà tôi có một nguồn thu nhập tài chính đáng kể. Nhưng cũng vì từ đó mà sức khoẻ và sắc diện giảm sút rất nhiều. Tôi phải làm việc và trực cửa hàng liên tục từ 6 giờ sáng đến 8 giờ tối, lại thêm bị chứng đau nửa đầu khá nặng từ khi còn ở Việt Nam nên mặt mày suốt rầu rĩ, nhăn nhúm như một bà già. Do không quan tâm đến bản thân nên vừa mập vừa đen, tuy có tiền nhưng rất quê mùa. Ai mới nhìn cũng đều nghĩ tôi U50 trong khi tôi vừa mới chỉ mới ngoài 30.
Tôi cũng biết bản thân mình thế nào nhưng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều bởi thực sự tính chất công việc và đặc biệt là bệnh tình đã rút cạn hết thời gian năng lượng của tôi. Người ta chỉ đau từng cơn nhưng mình thì đau liên tục. Tôi sợ tiếng ồn, sợ ánh sáng, sợ rất nhiều thứ, rồi nôn khan nhiều lần trong ngày. Tôi đã chữa trị bằng nhiều phương pháp, Đông Tây Y kết hợp châm cứu đủ cả, cứ mỗi 2 tháng là tôi phải thay đổi thuốc một lần nhưng vẫn vậy. Thậm chí là người bạn bác sĩ của tôi ở Việt Nam bảo rằng: “Thôi thì cậu chấp nhận sống hoà bình với nó đi”. Nhưng thật may mắn khi tôi biết được các sản phẩm Pharmanex thông qua một cậu em làm Nu Skin ở Việt Nam. Tôi dùng thử Bioginko và Vitality như lời em tư vấn thì đạt được kết quả không ngờ, tình trạng đau đầu của tôi giảm dần từ cường độ đến tần suất, tính đến giờ thì tôi không còn thấy những dấu hiệu như đau đầu và nôn khan xuất hiện nữa. Khi trải nghiệm được một sản phẩm tốt như vậy thì làm sao tôi tôi có thể ngó lơ trước cơ hội kinh doanh đi cùng. Và tôi bắt đầu kinh doanh Nu Skin bán thời gian.
Lúc đầu gia đình không ai chịu dùng sản phẩm ủng hộ tôi, kể cả bố mẹ. Bởi họ xem quyết định này của tôi là không không ngoan. Ai đời đang có một cửa hàng thực phẩm to nhất vùng, mỗi tháng kiếm khoản ổn định trên dưới 10,000 USD lại đi làm thêm ba cái đa cấp chẳng đâu vào đâu, chỉ tổ mang tiếng cho gia đình. Khi tôi bảo nếu bản thân không đi lừa ai thì chẳng có gì phải xấu hổ cả thì họ lại bảo ở vùng không bóng người Việt này, với ít tiếng Tiệp bồi của tôi thì nên cơm cháo gì. Nhưng tôi lại nghĩ rằng nếu mình thích và muốn thì sẽ tìm cách, chứ không viện cớ. Một cơ hội kinh doanh toàn cầu với sản phẩm tuyệt vời như vậy, bán kính thu nhập của tôi sẽ không chỉ giới hạn ở 20km như cửa hàng hiện tại mà sẽ mở rộng đến hơn 50 quốc gia, lại kiếm được tiền trong lúc ngủ thì tôi không thể bỏ qua. Mỗi ngày nhìn con trai cứ đi học ở trường làng về rồi lủi thủi chơi một mình ở vùng quê hẻo lánh này tôi không chịu được. Muốn cho con được học tập, lớn lên trong môi trường tốt và vui vẻ hơn ở thành phố lớn chính là động lực để tôi bắt lấy cơ hội này. Có người cũng hỏi rằng tại sao không thử sức kinh doanh như hiện tại nhưng ở thành phố lớn hơn, dù sao tôi cũng có kinh nghiệm nhiều trong lĩnh vực này nên sẽ an toàn hơn cái ngành kinh doanh mà tôi chẳng biết gì. Nhưng tôi lại thấy nguy hiểm hơn ấy chứ. Tôi thành công ở vùng quê này đâu có nghĩa là chắc chắn cũng sẽ đạt được kết quả tương tự ở nơi khác. Đặc biệt là ở thành phố lớn, cạnh tranh khốc liệt mà tôi thì không có một tí kinh nghiệm nào. Mặt bằng và chi phí đắt đỏ, thói quen người tiêu dùng cũng khác thì càng rủi ro hơn khi phải bỏ ra một số tiền đầu tư lớn. Nu Skin thì lại khác, tất cả mọi khoản đều đã được công ty lo hết. Hơn nữa tôi hoàn toàn có thể làm song song Nu Skin với kinh doanh cũ thì tôi tìm mãi cũng không thấy rủi ro nằm ở đâu. Ai nói gì thì nói, tôi vẫn cứ làm.
Do không rành tiếng nên tôi không hiểu gì về cách thức mua hàng, tính điểm hay đăng kí gì cả. Tôi nghĩ cách nhờ một bà Tây gần nhà gọi điện lên công ty rồi dịch lại một cách dễ hiểu hơn cho tôi. Gia đình không ủng hộ thì mình làm thị trường lạnh, tiếp cận khách hàng trên mạng, rồi phát triển dần dần. Thị trường Tiệp hầu như tôi là người Việt Nam đầu tiên. Vào năm 2013 thì các tài liệu hỗ trợ của các anh chị em Việt Nam chưa được nhiều như bây giờ nên vì thế tôi càng phải nỗ lực. Lúc đó không có livestream thì tôi làm trên Goto Meeting, gọi nhóm mỗi tối xong xuôi hết rồi tôi trùm chăn xem video học đến 3-4 giờ sáng. Nhưng hiểu cách làm kinh doanh chưa thể giúp tôi nhiều bởi bản thân tôi lúc đó vẫn còn xấu xí, đen và mập. Nhiều người bảo tôi người ngợm như thế mà dám làm công việc kinh doanh về làm đẹp à. Nghe tủi thân lắm. Nhưng nhờ vậy tôi mới bắt đầu học cách sử dụng sản phẩm đúng hơn, chăm sóc bản thân nhiều hơn và sử dụng Tr90. Chỉ trong vòng 6 tháng sau, tôi gọn gàng hơn rất nhiều, vòng eo 74 giảm xuống còn 64, mỡ nội tạng từ 6 xuống chỉ còn 3,3. Mọi người vỡ oà khi nhìn thấy tôi trên sân khấu trong một sự kiện: “Ồ sao Hana nay đẹp thế, thon gọn, tươi tắn, Hana cũng được đó chứ”. Đến chú Dean khi gặp trực tiếp tôi còn khen: “Ủa sao Hanna bên ngoài nhìn trẻ trung hơn trên hình rất nhiều”. Đến lúc này tôi mới nhận ra tầm quan trọng của ngoại hình. Mình đẹp không phải chỉ để cho người khác ngắm mà quan trọng hơn là để tự tin về bản thân cũng như công việc mình làm, từ đó mới có thể truyền đi năng lượng tích cực, để lại ấn tượng tốt và thu hút khách hàng đến với mình.
Sau gần 3 năm, khách hàng tăng lên, đội nhóm cũng phát triển hơn một tí. Khi thấy tôi dành nhiều thời gian cho kinh doanh Nu Skin hơn, chồng đề nghị tôi chỉ làm một trong hai: “Một là em phải chọn làm cửa hàng 100%, hai là làm nu skin trọn vẹn. Chứ anh thấy không tốt cái nào cả. Đã làm cả ngày rồi tối còn về làm tận khuya thì làm sao đảm bảo sức khoẻ?”. Thực ra tôi cũng nghĩ giống anh, tuy nhiên thì thu nhập của tôi từ Nu Skin chỉ mới bằng 1/5 cửa hàng, nếu bán cửa hàng đi thì sẽ rất mạo hiểm cho tài chính gia đình. Nhưng Nu Skin đã khiến tôi bước ra khỏi vỏ ốc của mình, dạy tôi biết yêu thương bản thân, khiến tôi thay đổi từ phong thái, sức khoẻ lẫn tri thức và tư duy, rũ bỏ sự nhút nhát để trở thành một người một người phụ nữ đầy tự tin và truyền cảm hứng cho nhiều chị em khác. Ở Nu Skin tôi có thể mời những người mẹ bỉm sữa giống mình hoặc những người đang loay hoay, vất vả mưu sinh vào làm và thành công chung với mình, đó là giá trị nhân văn mà tôi có thể đem đến cho thế giới này. Nu Skin đối với tôi bây giờ không đơn giản chỉ là một phương tiện kiếm tiền mà là một phần trong con người và cuộc sống. Vậy nên việc từ bỏ Nu Skin là điều không thể. Thật may mắn khi tôi nói ra quyết định muốn “đốt thuyền” để tập trung làm Nu Skin cho đến nơi đến chốn, đồng thời chuyển lên Praha sống để con có điều kiện phát triển tốt hơn thì chồng tôi đã ủng hộ. Chỉ có điều là anh sẽ thay tôi quản lý tài sản của gia đình. Điều đó với tôi không quan trọng, vì được làm Nu Skin đã là một trong những niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời tôi.
Chúng tôi bán chịu cửa hàng, nhà cửa lẫn xe cộ cho người thân rồi lên Praha thuê nhà sống. Khách hàng ở đây có tư tưởng khá cứng nhắc, họ thấy thương hiệu lạ, hơn nữa lại là đa cấp nên xem thường sản phẩm và không muốn tiếp nhận. Vì chính tôi đã trải nghiệm được hiệu quả thần kỳ của sản phẩm Nu Skin nên niềm tin là thứ tôi không bao giờ thiếu. Tôi kiên trì chia sẻ và phải mất sáu tháng thì khách hàng mới bắt đầu sử dụng nhiều và kinh doanh cũng từ đây mà phát triển mạnh mẽ. Tôi lên Ruby, Emerald rồi Diamond khá nhanh sau đó. Không ngờ là vào năm 2018, có nhiều công ty đa cấp khác tấn công thị trường Séc. Các nhà phân phối trong hệ thống tôi kháo nhau rằng làm dễ lắm, không áp lực doanh số, được nhiều quyền lợi khi đăng kí tham gia.. Tôi lúc đó thì mới sanh con nên không có nhiều thời gian để chú ý đến đội nhóm, đến khi nhận ra họ đã rời đi gần hết thì cũng đã muộn, không làm được gì. Đúng lúc đó việc đầu tư của chồng tôi lại gặp vấn đề. Tất cả ập đến một lần như vậy cũng làm tôi chấp chới. Tôi cố lấy lại thăng bằng bằng cách nghĩ về Why Nu Skin của mình, nghĩ về trải nghiệm của chính mình với sản phẩm, nghĩ về những câu chuyện vượt khó của các anh chị và bạn bè làm Nu Skin khác, nghĩ về cô Bích Nga, chú Dean, những người thầy đã luôn hỗ trợ mình hết lòng và luôn tin mình nhất định sẽ làm được. Ai đi thì đó là chuyện của họ, chuyện của mình là nhìn ra được bài học và tập trung vào những đồng đội còn lại để làm tốt hơn. Tôi tưởng tượng mình như một quả cầu khi bị ném mạnh xuống đất, chạm đất rồi sẽ bật lại mạnh mẽ hơn. Chính mình đã liều lĩnh bán đi kinh doanh cũ để làm Nu Skin thì phải làm cho tới nơi, phải thành công thật rực rỡ.
Và một động lực nữa cho tôi thêm quyết tâm xây lại hệ thống thật thành công, đó là tôi muốn tiếp tục trở thành niềm tự hào của bố mẹ. Từ bé tôi đã biết bố mẹ rất kỳ vọng ở mình, mong muốn mình thật thành công trong một lĩnh vực nào đó, để bố mẹ nở mày nở mặt với dòng họ, bà con. Nhưng vì căn bệnh đau nửa đầu mà tôi đã không thể đậu đại học. Từ đó trở về sau tôi chỉ biết an phận, nghĩ khả năng mình chỉ tới đó. Nhưng Nu Skin đã cho tôi cơ hội đưa bố mẹ sang Mỹ, để họ trực tiếp nhìn thấy con gái mình được bước đi trên thảm đỏ, được vinh danh trên sân khấu, được những nhà lãnh đạo cấp cao của một công ty lớn xếp hàng chào đón. Trước đây tôi cho rằng những điều đó chỉ có ở trên phim nhưng không ngờ một ngày đã xảy ra với mình. Nhiều người hỏi tôi rằng một kinh doanh cho thu nhập 10,000 USD mỗi tháng thực ra đã là rất tốt, tại sao sao tôi phải từ bỏ và chuyển sang một công việc chưa ổn định? Bạn biếy đấy, vì tôi từ bỏ điều tốt đẹp để đến với điều tốt đẹp hơn.