Nếu Không nhờ Nu SKin, Tôi phải dùng thuốc bệnh viện đến hết đời
Lúc mới sang Séc định cư, tôi cũng chỉ bị dị ứng phấn hoa và viêm mũi dị ứng thông thường, nhưng do chủ quan và điều trị không dứt điểm nên dần dần bệnh của tôi đã tiến triển thành viêm xoang, sinh ra hen phế quản và hẹp đường thở. Tôi đã mổ và điều trị ở Séc lẫn Việt Nam nhưng không khỏi. Mỗi ngày tôi đều phải dùng thuốc xịt dành cho bệnh nhân nặng thì mới có thể thở được. Có khoảng thời gian chồng tôi phải đưa tôi đi cấp cứu cả đêm, thời gian ở viện nhiều hơn ở nhà. Cảm giác không thở được nó giống như bị nhận nước vậy, thở bằng miệng cũng không được. Mỗi lần xịt thuốc là người tôi rã rời, không còn một chút sức lực. Tôi cũng có dùng thử hàng Vision của Phần Lan nhưng không có hiệu quả. Và khi thấy được hiệu quả của kem đánh răng AP24, tôi đã thử mở lòng lần nữa với dòng sản phẩm chức năng của Nu Skin. Và kết quả tôi nhận được đã vượt quá xa so với những gì tôi có thể tưởng tượng và kỳ vọng: tôi không cần phải sử dụng thuốc của bệnh viện nữa.
Quay trở lại khoảng thời gian 2014, lúc vừa sinh cháu thứ 2 thì bệnh tôi trở nặng, cứ mổ rồi cứ lại tái phát. Bác sĩ khuyên nên về Việt Nam sống và điều trị cho dễ. Quả thực thì tôi cũng đã về Việt Nam được một năm, nhưng rồi phát hiện dính bầu cháu thứ ba nên đành phải quay lại Séc để cháu được hưởng đầy đủ quyền lợi như hai anh chị lớn, cũng như có cơ hội sống trong điều kiện tốt hơn từ môi trường, thực phẩm cho đến giáo dục. Và thực ra khi về Việt Nam, do môi trường khá ô nhiễm nên bệnh của tôi cũng không đỡ được. Sau khi quay lại Séc, sợ ảnh hưởng đến con nên tôi không dùng bất kỳ thuốc gì. Nửa đêm tôi toàn phải ngủ ngồi, khó thở đến nỗi phát ra mấy âm thanh kỳ lạ, hại đứa đứa cháu chồng phải thức trông tôi và chỉ trực chờ đưa tôi đi bệnh viện. Đến lúc sanh con thì phải chụp mặt nạ oxy mới có thể vượt qua được. Sau đó tôi ở nhà nuôi con và ăn lương trợ cấp của chính phủ. Chỉ nuôi con nên tôi có nhiều thời gian, hơn nữa vì khó thở dẫn đến khó ngủ nên sẵn đó tôi thường thức khuya lướt mạng và vô tình đọc được những tính năng ưu việt của kem đánh răng AP24. Tôi cũng mua dùng thử và thực sự bất ngờ về độ sạch của răng sau khi chải lần đầu tiên. Tôi không cần phải dùng đến kim chọt vào kẽ răng để làm sạch mảng bám như bình thường nữa. Con gái lớn lần đầu sử dụng cũng rất thích. Người bạn bán cho tôi không mời tôi tham gia kinh doanh mà bảo tôi rằng nếu có biết ai đang cần việc làm bán thời gian, kiếm thêm thu nhập thì giới thiệu cho cô ấy. Mặc dù không tin rằng bán kem đánh răng cũng có thể kiếm được tiền nhưng trước mắt thì tôi thấy sản phẩm tốt, thay vì nằm đọc truyện lướt web những lúc rảnh thì làm Nu Skin, biết đâu được kiếm được khoản nhỏ lo tiền bỉm sữa cho con thì sao, nếu không thì mình cũng chẳng mất gì. Nghĩ vậy nên tôi hỏi cô ấy cách để bắt đầu kinh doanh ngay.
Cũng như mọi người, tôi bắt đầu tham gia kinh doanh với việc sao chép: người ta làm như thế nào thì mình làm vậy, hằng ngày chia sẻ thông tin và trải nghiệm sản phẩm lên Facebook. Và tôi không ngờ là khi khi nhìn thấy những bài đăng đó, người nhà tôi lại phản đối kịch liệt như vậy. Hết nhà nội rồi đến nhà ngoại, trừ mẹ ra thì cũng không ai ủng hộ tôi cả. Mỗi lần gọi điện về thăm nhà, tôi chỉ nghe toàn những tiếng chì chiết, thậm chí là mắng nhiếc khiến tôi vô cùng áp lực. Chồng tôi lúc này đang về Việt Nam thăm gia đình, nghe em gái anh bảo “Anh sang nhanh lên coi chừng chị dâu ở bên đó phá nhà” thì cũng ngay lập tức bay sang Séc. Anh ra thời hạn cho tôi là trong vòng 3 tháng, nếu không có tiền nằm trên tay thì phải phải nghỉ làm Nu Skin hẳn. Cho dù tôi đã đồng ý với điều kiện của anh nhưng anh vẫn hay khó chịu và cáu gắt. Có lần anh còn đòi ném máy tính đi khi thấy tôi cặm cụi viết bài giữa khuya. Mỗi lần nhắc đến việc đó tôi vừa thương vừa phục bản thân. Vì rõ ràng là tôi đã làm xong hết nhiệm vụ của một người vợ, một người mẹ, sau khi cho con đi ngủ mới dành thời gian cho Nu Skin. Mà tôi nỗ lực như vậy có phải là để cho riêng bản thân mình đâu. Mười mấy năm nay, tôi thì kinh doanh cho người Đức ở chợ biên giới, rồi sau đó mở cửa hàng siêu thị mini, anh thì mở quán ăn truyền thống, gọi là kinh doanh đấy nhưng thu nhập không không cao như tưởng tượng, lại còn không có thời gian. Các con thì phải gửi cho bà tây chăm sóc từ lúc mới 2 tuần tuổi, từ sáng cho đến tận tám, chín giờ tối mới được đón về nhà với bố mẹ. Mà bà Tây thì nhận trông mỗi ngày mấy đứa, nên con mình có được chăm sóc, ăn uống kỹ đâu. Có lần con bị rối loạn tiêu hoá nên đi ngoài không được, còn bị xuất huyết và phải nhập viện. Muốn bù đắp cho con nhưng cũng không đào đâu ra thời gian. Con ban ngày đã không được ở bên bố mẹ đã đành, tối về muốn bố chơi cùng thì bố bảo bận, mẹ thì lo cơm nước, các con cứ vậy mà thui thủi một mình không biết chơi với ai. Thực ra ở bên này, gia đình nào cũng vậy thôi nhưng ngặt nỗi chúng tôi không có bố mẹ gần bên nên thực sự khó khăn. Tôi xót con lắm, mong muốn tìm được một cơ hội nào đó tốt hơn, thoải mái thời gian hơn nhưng không ra. Lần này thì khác, tôi đã dần thấy được kết quả tại Nu Skin, hoa hồng lúc mới làm tuy ít nhưng cứ đều đặn tích vào, tôi nghĩ rằng đây chính là cơ hội mình tìm kiếm bấy lâu, nhất định không được bỏ cuộc.
Sau 3 háng đầu công ty chuyển vào tài khoản tôi được gần 2000 Euro. À không, chính xác là vào tài khoản của chồng tôi. Và anh cũng là người đích thân ra ngân hàng kiểm tra và rút tiền. Anh kể rằng lúc đó anh sợ công ty lừa đảo, sẽ thu hồi lại tiền nên anh rút hết thành tiền mặt luôn. Kể từ lúc đó anh cũng không khắt khe việc tôi làm Nu Skin nữa nhưng cũng không chịu chia sẻ giúp tôi, bởi anh nghĩ rằng mỗi tháng chắc cũng chỉ được mấy trăm như thế là cùng, không hơn được. Nhưng tôi thì rất lạc quan về sự nghiệp Nu SKin, bởi tôi đã nhìn thấy được thành quả ban đầu và quan trọng hơn là tôi đã kịp nhận ra mình đã thay đổi rất nhiều nhờ Nu Skin. Sức khoẻ của tôi cải thiện đáng kể sau vài tháng thử dùng các sản phẩm của dòng Pharmanex. Tôi không còn mệt mỏi nhiều trong ngày, tần suất phải sử dụng thuốc xịt cũng thưa dần. Một điều khiến tôi không thể ngờ nữa đó là tôi đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ và bản lĩnh hơn ngày xưa rất nhiều. Vì tôi là người đầu tiên trong thành phố làm Nu Skin nên khi đi chia sẻ cơ hội thì không ai tin. Tôi mang máy đo chỉ số chống oxy hoá đến thì bị người ta đuổi, họ bảo: “có phải bác sĩ đi mà đo này đo kia, tính lừa đảo à?”. Bị chống đối từ trong nhà ra ngoài ngõ vậy mà tôi vẫn nuốt nước mắt vào trong và tiếp tục với niềm tin của mình.
Làm offline không hiệu quả thì tôi chuyển sang tập trung làm online. Đăng bài hoài không có khách thì tôi tập làm video, livestream. Tôi còn nhớ video đầu tiên là khi chồng con đã đi ngủ hết, tôi mới dám rón rén vào toilet quay demo Lumi Spa rồi đăng lên. Sáng mai đăng lên thì ai cũng chê, nào là “sao không chịu đầu tư ăn mặc tóc tai”, “nói chuyện thì ri rí ai mà nghe được?”. Tôi cũng buồn lắm, nhưng thấy họ nói đúng đấy chứ. Thôi thì mình cứ rút kinh nghiệm những lần sau thôi. Tôi sửa đổi dần và trở nên tự tin hơn, nói chuyện lưu loát và thu hút hơn cho dù là đang quay video, livestream hay chia sẻ trước nhiều người. Đấy, làm gì có công việc nào cho mình sức khoẻ và cơ hội hoàn thiện bản thân tuyệt vời như vậy? Hơn nữa lại tự do về thời gian thì không còn gì bằng.
Tôi cứ thế tận dụng thời gian rảnh sau khi chăm sóc chồng con để làm Nu Skin. Vậy mà cũng chỉ một năm sau tôi đã lên được Ruby, và chưa đầy một năm nữa tôi đã lên Emerald và Diamond. Đối với tôi những danh hiệu đó không quan trọng bằng việc tôi đã giúp đỡ cho nhiều người khác, cho gia đình cũng như chính mình như thế nào. Tôi gần một năm nay đã không còn cần dùng đến thuốc của bệnh viện. Nhờ vậy mà tôi cũng đã thuyết phục được chồng cùng dùng sản phẩm và kết quả là chứng mất ngủ kinh niên nhiều năm nay của anh đã trược giải quyết chỉ trong vòng 2-3 tháng. Xương tay của anh bị thoái hoá nay cũng không còn đau nữa. Anh từ một người rất ghét Nu Skin mà dần dần lại biết chủ động mang sản phẩm đến cửa hàng để dùng, vào ngày nghỉ thì anh còn ra ngoài để chia sẻ giúp tôi, rồi chủ động đóng cửa cửa hàng vài ngày, ở nhà trông con để tôi được đi sự kiện. Và đến cuối năm 2018, anh nhận ra rằng công việc kinh doanh nhà hàng truyền thống không những lấy đi nhiều thời gian sức khoẻ của anh, mà thu nhập sau khi trừ đi các khoản thuê nhân viên, mặt bằng, nguyên vật liệu thì cũng còn lại chẳng bao nhiêu, thua xa thu nhập từ công việc bán thời gian của tôi lại Nu Skin. Anh đã quyết định bán hẳn cửa hàng, chấm dứt chuỗi ngày dài đứng bếp ngột ngạt đến tận nửa đêm để vừa chăm con, vừa đồng hành cùng tôi làm toàn thời gian với Nu Skin.
Thấy tôi và chồng hoà hợp, cùng nhau phát triển kinh doanh thành công thì hai bên nội ngoại cũng không còn nói gì, bố thì đã chịu dùng sản phẩm Pharmanex, mẹ sau khi xài máy Galvanic xong cong đi khắp nơi giới thiệu người này người kia. Người cháu mà lúc trước bảo “Mợ đừng có mà đi lừa đảo người ta” bây giờ quý tôi lắm, thậm chí còn mua túi đắt tiền tặng tôi, bảo “Mợ giờ đã trở thành người của công chúng rồi, phải biết đầu tư vào bản thân một chút”. Có một số người lúc trước xua đuổi tôi như tà ma thì bây giờ cũng đã làm việc với tôi, trở nên khoẻ hơn, đẹp hơn và thành công hơn từng ngày. Hệ thống kinh doanh của tôi bây giờ không chỉ giới hạn trong thành phố nhỏ của Séc này mà còn ở xuyên qua nhiều châu lục khác. Tôi thường đùa với chồng rằng nếu mười sáu năm trước, lúc mới qua Séc mà tôi biết đến kinh doanh này thì có thể đã trở thành triệu phú từ lâu. Nhưng bây giờ mới biết thì đã sao, mình vẫn may mắn hơn nhiều anh chị em khác. Và sứ mệnh của tôi bây giờ chính là khiến cho càng nhiều người hơn nữa biết rằng trên thế giới này vẫn có sự tồn tại của một công việc kinh doanh hoàn hảo ở mọi khía cạnh – Nu Skin.